Trong mùa Vu Lan, những người mang căn bệnh “ma ám” thường tìm kiếm những món quà tinh thần ý nghĩa nhất từ con cháu, và đôi khi, điều đơn giản nhất có thể là một bữa cơm chung, một lời hỏi thăm sức khỏe hoặc thậm chí chỉ cần nghe tiếng con gọi “bố ơi”!
Cụ Nguyễn Thị Túc, 85 tuổi, quê Thanh Hóa, sống tại Trại phong Quả Cảm (xã Hòa Long, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh) là người dành tình thân và chia sẻ những bữa cơm sẵn sàng cho con cháu đến thăm. Cụ thường nấu cơm trước để chờ con cháu đến, vì cụ biết rằng sự xuất hiện của họ là món quà tinh thần quý báu. Mỗi bữa cơm chung, những phút trò chuyện cùng cụ đều mang ý nghĩa đặc biệt.
Ngày nào cụ Nguyễn Thị Túc cũng nấu một nồi cơm đầy, chỉ để mong con cháu đến ăn cùng mình
Cụ Nguyễn Thị Túc đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời. Cụ từng bị chồng bỏ vì căn bệnh phong. Sau đó, cụ tìm thấy tình yêu và hạnh phúc bên người đồng cảnh ngộ, cùng chia sẻ những khoảnh khắc ấm áp.
Với cụ Túc, được ăn cơm với con cháu là món quà lớn nhất
Ông Vũ Văn T., 70 tuổi, sống gần 40 năm tại Trại phong Quả Cảm, chia sẻ câu chuyện cảm động về sự cô đơn trong cuộc sống của mình. Ông không nhớ mặt nhiều người trong gia đình và chẳng thấy ai quan tâm đến mình. Ông hy vọng mỗi lần mình được nghe tiếng con gọi “bố ơi” đã là một niềm vui lớn.
Ông Võ Văn T. buồn rầu chia sẻ về cuộc đời mình
Lễ Vu Lan, ngày báo hiếu, thường là thời điểm mà nhiều người có gia đình cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi nhìn thấy con cháu quan tâm và báo hiếu. Nhưng đối với những người có số phận khó khăn, như cụ Nguyễn Thị Túc và ông Vũ Văn T., những khoảnh khắc đơn giản nhưng chân thành và ấm áp như được chia sẻ bữa cơm hay nghe tiếng con gọi “bố ơi” đã mang ý nghĩa sâu sắc và thiết thực hơn những món quà vật chất.
Họ chia sẻ rằng, những tình cảm chân thành và sự thấu hiểu từ gia đình và người thân chính là điều quý báu và thứ mà họ mong muốn nhất trong cuộc sống của mình.
Related Posts
None found